Review Truyện Là Họa Không Thể Tránh

LÀ HỌA KHÔNG THỂ TRÁNH

Review Truyện Là Họa Không Thể Tránh
Review Truyện Là Họa Không Thể Tránh

Tác giả: Đan Thanh Thủ

Thể loại: Hiện đại, thanh xuân vườn trường, gương vỡ lại lành, cô gái dịu dàng ngọt ngào như kẹo nhưng cũng rất kiên cường lý trí x chàng trai bên ngoài tươi sáng rạng rỡ thành tích tốt lại che dấu bên trong tăm tối bí ẩn, ngược nam, ngược tâm, ngược sủng đan xen, #SẠCH, tỷ đệ luyến, HE.

Độ dài: 100 chương + 9 NT

Tình trạng: Hoàn edit (có PASS).

Cậu ấy là một điều đặc biệt, là một người không giống những người khác.

Có đôi khi cậu ấy trông như dịu dàng với cả thế giới, cuối cùng hóa ra chỉ dịu dàng với cô.

Có đôi lần cậu ấy trông hung dữ như vậy nhưng hóa ra cũng chẳng dám làm gì cô.

Cậu ấy là chính là họa, mà là họa, thì không thể tránh.

Trên đời này có một số người, ngoại hình được ông trời ưu ái, tài năng thiên phú hơn người, gia cảnh khiến ai cũng ngưỡng mộ, có tinh thần trách nhiệm và đặc biệt tính cách lại rất tốt.

Họ giống như những tượng đài của sự hoàn mỹ trong mắt mọi người, nhưng thực ra chỉ có số ít người bên cạnh họ mới biết được, đó là một sự hoàn mỹ được “làm tròn”.

Bởi lẽ con người thì không ai không có khuyết điểm, chẳng qua, mọi người thường thích nói về sự tốt đẹp của họ và làm tròn cho những khuyết điểm kia bằng một cách nào đó.

Hoắc Ngập cũng là thế đấy.

Một chàng trai dịu dàng nhã nhặn, nhan sắc boss hung dữ ông xã kết hôn đi hạng vàng, thành tích học tập luôn đứng nhất, đối nhân xử thế vô cùng đúng mực, nghe lời thầy cô, tôn trọng bạn bè

Hoắc Ngập chơi với cả những “thanh niên côn đồ” trong trường nhưng ai cũng cảm thấy là vì cậu hòa đồng chứ không ai cảm thấy cậu cũng “côn đồ”.

Khi bàn về một nhân tố bí ẩn gây chuyện xấu, cái tên Hoắc Ngập tự động được bỏ qua.

Kể cả cậu có đánh nhau với người khác thì vẫn có rất nhiều người ngay lập tức mặc định đối phương là người gây sự trước.

Nhưng…

Bạn đoán xem, Hoắc Ngập thực chất là người như thế nào?

Hoắc Ngập ngày còn nhỏ đã từng lăn lộn trong khu ổ chuột, có cả một đám “anh em” ăn chơi lêu lổng. Hoắc Ngập không chỉ biết uống rượu, biết đánh nhau mà đến hút thuốc cũng lão luyện.

Đằng sau nụ cười lễ độ của Hoắc Ngập là một thái độ khinh khỉnh, coi thường người khác, thậm chí còn có phần coi thường và đùa giỡn với mạng sống con người.

Bản chất của Hoắc Ngập, là trai hư giả tử tế. Mà chàng trai hư này lại thích một cô gái trên người luôn thơm thơm mùi kẹo, ngọt ngào như sữa, tính cách dịu dàng tốt bụng, luôn nỗ lực cầu tiến. Nhưng cô gái ngoan ngoãn ấy thì luôn kháng cự cậu, suốt ba năm cấp ba tới tận khi đi làm. Rõ ràng cô ấy chỉ đứng đó nhưng lại khiến cậu phí hết tâm tư vẫn chưa thu được về tay.

Cô gái mà Hoắc Ngập thích đó tên Lâm Kiều.

Lâm Kiều lớn hơn Hoắc Ngập nửa tuổi, sau khi cha mẹ qua đời, cô được Hoắc gia giúp đỡ cưu mang rồi theo đó chuyển tới ở tại Hoắc gia.

Từ lần đầu tiên gặp Hoắc Ngập, ấn tượng của cô đối với chàng trai này đã rất tốt đẹp. Một người ôn nhu dịu dàng, tài mạo vẹn toàn như vậy, trong lòng Lâm Kiều, Hoắc Ngập chính là cậu em trai thuần khiết cần được bảo vệ.

Lâm Kiểu từng giống như mọi người, cảm thấy Hoắc Ngập là ngoại lệ duy nhất, là người duy nhất không có khuyết điểm. Cậu đem tới cho người khác cảm giác vừa thân thiện vừa xa vời, cậu giúp đỡ cô học tập, xuất hiện bên cô lúc cô gặp khó khăn, còn rất tâm lý trong mọi vấn đề.

Những gì Hoắc Ngập thể hiện ra khiến cô hoàn toàn không thể tin vào số ít những lời nói rằng Hoắc Ngập hư hỏng, cho đến tận khi cô tai nghe, mắt thấy.

Một người cô từng cho là thuần khiết nhất, tốt đẹp nhất bỗng trở nên tồi tệ, Lâm Kiều không biết phải đối diện với Hoắc Ngập thế nào. Mỗi khi nhìn thấy Hoắc Ngập trước mặt thầy cô bạn bè cô lại nhớ tới một Hoắc

Ngập gian xảo ít ai biết, mà sự trái ngược giữa hai con người này, không phải ngày một ngày hai có thể chấp nhận được.

Lâm Kiều dùng tất cả những cơ hội mà cô có thể có được để tránh mặt Hoắc Ngập, tới mức dường như đã có lúc cô tưởng rằng hai người sẽ chẳng còn liên quan gì tới nhau nữa.

Thế nhưng, Lâm Kiều cũng không biết rằng, cô đã rơi vào tầm ngắm của chàng trai nọ từ lâu. Cuối cùng, cô gái nhỏ ngây thơ không thoát khỏi móng vuốt của sói, năm lớp 11, cô “bị ép” yêu đương với Hoắc Ngập.

Mối tình chỉ có đơn phương tình nguyện này vậy mà kéo dài gần hai năm. Hai người đã từng ôm, hôn, từng cùng nhau đi xem phim, đi mua sắm. Những việc các cặp đôi khác làm, Hoắc Ngập và Lâm Kiều cũng làm, không thiếu điều gì hết, thứ thiếu sót duy nhất chính là tình cảm của Lâm Kiều.

Hoắc Ngập thích Lâm Kiều từ bao giờ không ai biết, nhưng lại ngày càng có nhiều người biết Hoắc Ngập thích Lâm Kiều cỡ nào.

Lâm Kiều có thích Hoắc Ngập không chẳng ai rõ nhưng ai cũng thấy Lâm Kiều có tâm lý kháng cự với việc yêu đương này ra sao.

Gần hai năm như vậy, rốt cuộc con người thật của Hoắc Ngập vẫn là rào cản vô hình nhưng vững chắc chắn giữa Hoắc Ngập và Lâm Kiều

Rồi năm lớp 12, hai người chia tay, Hoắc Ngập bỏ giấy trắng trong kì thi đại học, từ đó về sau bị coi như gian lận thi cử.

Nếu hỏi là ai đã khiến Hoắc Ngập xé bỏ vẻ ngoài ngoan hiền của mình trước mặt mọi người, vậy chắc chắn chỉ có thể là Lâm Kiều, ngoài cô ra, không còn bất kì một ai khác.

Sau khi lên đại học, Lâm Kiều và Hoắc Ngập một người ở trong ngước, một người ra nước ngoài.

Mỗi người một phương trời xa cách, tách khỏi cuộc sống của đối phương, lâu đến mức dường như người kia đã thật sự không còn liên hệ với mình nữa.

Cho đến tận ngày bất ngờ gặp lại, hóa ra cảm giác xốn xang vẫn còn như mới, chẳng chút phôi phai.

Trong mối quan hệ của Lâm Kiều và Hoắc Ngập, Lâm Kiều luôn là người bị động.

Bắt đầu vốn không phải ý muốn của cô, cô đứng ở vị thế bị ép buộc và cô cũng từng nghĩ bản thân sẽ mãi mãi chỉ là “bị bắt buộc” mà thôi.

Khi học cấp ba, cô và Hoắc Ngập ở bên nhau, đến Hoắc Ngập cũng cảm nhận được cô miễn cưỡng cỡ nào. Giống như nếu Hoắc Ngập không đến tận nơi xách cô đi thì cô tình nguyện ru rú trong một góc để không phải gặp cậu vậy.

Nhưng mà này… thực ra có một điều chẳng ai biết cả. Năm ấy cô có một chiếc hộp gỗ, bên trong đựng một xấp ảnh, là những bức ảnh cô trộm giữ lại sau khi Hoắc Ngập gửi cho cô. Đằng sau mỗi bức ảnh đều có những dòng chữ viết tay nắn nót cẩn thận.

“‘Hôm nay cậu ấy đưa tôi đi xem phim, cậu ấy còn cố ý chọn một bộ phim kinh dị, nhưng tiếc là tôi không sợ, không hề tới ôm cậu ấy, lúc ra ngoài, cậu ấy còn có chút không vui.”

“Vậy mà cậu ấy lại không biết đi xe đạp, hôm nay còn ngồi ở phía sau tôi, tôi chở cậu ấy ra ngoài chơi, chỉ là lúc ngồi ở phía sau cũng không an phận, cố ý ôm eo tôi, nhưng hai chân cậu ấy luôn vào lúc tôi sắp ngã thì sẽ chống trên đất.”

“Lúc nghỉ trưa bị cậu ấy hôn trộm, suýt chút nữa bị người khác thấy, dọa hư tôi, cậu ấy thật sự quá xấu, nhưng vì sao cười rộ lên lại đẹp như vậy?”

Điều mà chẳng ai biết ấy đó là, Lâm Kiều cũng thích Hoắc Ngập từ lâu lắm rồi.

Nhưng cô luôn cảm thấy hai người rồi sẽ chia xa, vậy nên chút tình cảm này cứ để cô giữ trong lòng là được.

Lâm Kiều là một cô gái trời sinh dịu dàng nhưng cũng rất dứt khoát và lý trí, như khi cô không do dự báo cảnh sát về đường dây mại dâm vì không muốn bất kì cô gái nào phải chịu cảnh lầm đường lỡ bước rồi không thể hối hận nữa.

Cô có một người cha là cảnh sát hy sinh vì dân và một người mẹ là tội phạm giết người. Thân thế của cô đôi khi khiến mọi người chỉ trỏ nhưng cô chưa bao giờ cảm thấy hổ thẹn vì mình là con của họ. Cha mẹ cô đều đã qua đời và cô cũng chỉ đang ở nhờ nhà người khác. Dẫu vậy cô vẫn luôn nỗ lực cầu tiến và biết cách bảo vệ bản thân mình. Bản thân cô mang trong mình những phẩm chất chính trực giống như cha mình, là một cô gái hiền dịu nhưng cũng rất mạnh mẽ.

Trong chuyện tình cảm, khi cô cảm thấy đó là một điều không thể có kết quả, cô luôn giữ nguyên bước chân của mình, chưa từng bước tới. Cô chỉ âm thầm trân trọng mỗi khoảnh khắc ở bên Hoắc Ngập như đó là lần cuối cùng.

Lâm Kiều cứ như vậy mãi tới khi cô chợt nhận ra, ở một góc nào đó của trái tim, chàng trai tên Hoắc Ngập đã trở nên quan trọng hơn cả tưởng tượng của cô. Tan tan hợp hợp, lâu như vậy rồi nhưng chàng trai ấy vẫn dang tay đợi cô đi tới.

Một người vì cô mà nhún nhường, vì cô mà không tiếc cả mạng sống của mình, đến khi đôi tay của người ấy muốn hạ xuống rồi cô mới ngỡ ra bản thân đã trông mong vòng tay của cậu cỡ nào rồi vội vàng chạy tới nắm chặt lấy.

Nếu chỉ chậm một chút review truyện thôi biết đâu Lâm Kiều đã lỡ mất người bạn đời của mình trong sự tiếc nuối. Nhưng may sao, khi cô chạy tới thì Hoắc Ngập vẫn ở đó, giống như bất cứ lúc nào, chỉ cần cô ngẩng đầu thì cậu luôn luôn đứng đợi cô ở phía trước…

Ngày viết:

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *